Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 27: Chap 26: Điều kiện

7:04 chiều – 12/09/2024

Chap 26: Điều kiện?
Evil thư thái nhìn màn hình máy tính,hắn đã hoàn thành nhiệm vụ của mình…nhưng rồi… bỗng từ phía góc phải màn hình một thông báo đỏ nhấp nháy liên tục. Evil nhấp chuột vào biểu tượng, màn hình máy tính ngay sau đó là khung cảnh tòa biệt thự, nơi mà tụi hắn đang sống. Hắn vội vàng nhìn về phía góc màn hình, chiếc khóa bảo mật đã được mở…

Phong Hàn đã trở về biệt thự, hắn hoàn thành nhiệm vụ sớm hơn dự tính, sống lưng hắn đau nhói, cái áo somi đen cũng không thể làm mờ đi những vết máu loằng ngoằng trên lưng. Hắn thấy cánh cổng mở rộng, không một bóng dáng tên bảo vệ nào ngồi trong phòng…Hàn bước vào phòng bảo vệ,một cái xác nằm chềnh ềnh trên sàn, máu me khắp mặt…
Hàn nhanh chóng trở về tòa nhà chính, hắn chạy loạn lên nhưng rốt cục thì không có một ai ở đây, rải rác trên sàn nhà là xác chết…Vậy còn Nhược Phong!?
Phong Hàn như hiểu ra chuyện gì mới xảy ra, hắn lấy lại bình tĩnh, quan sát máy quay an ninh ngoài cổng…một chiếc congteno đã rời đi khỏi kho hành, tiến về phía Tây…

– Bao giờ đại ca qua lấy hàng đây!? Bane nói lớn vào điện thoại
– Tao đang ở Trung Quốc, để bọn đàn em tao qua lấy. Người đầu dây bên kia trả lời
– Đại ca còn nhớ lời hứa với tôi không? Nếu thành công vụ này thì…bane dừng lại, anh quay lại nhìn Nhược Phong, bắt gặp ánh mắt nó đang nhìn anh, Bane nhướn mày, cười thích thú
– Tao nhớ. Lấy hàng xong thì bàn tiếp.
Cuộc gọi kết thúc, Bane thả điện thoại xuống bàn, anh tiến lại gần phía Nhược Phong
– Sao rồi, em nghĩ sao về đề nghị của anh? Đồng ý theo anh còn có đường sống…
Nhược Phong không đáp lời anh ta, nó vờ như không nghe thấy gì, bane lấy làm tức giận, anh giữ cằm nó, ghì sát mặt, nói nhỏ:
– Anh không còn nhiều thời gian cho em đâu, suy nghĩ nhanh lên.
Nhược Phong vẫn im lặng, nó không quan tâm Bane nói gì và sẽ làm gì. Nó đang chú tâm tới chai bia mà mấy tên côn đồ đang uống gần đó…
***
5 giờ chiều…
Trời đã ngả dần về bóng tối, tên đại ca vẫn chưa cho xe tới lấy hàng, Bane hới cuống, anh gọi lại cho tên đại ca, hắn ta nói để tránh sự chú ý của mấy tên cớm ngòi thành phố thì bọn hắn phải đi đường vòng
Bane bực mình ném điện thoại lên bàn…
Nhược Phong mắc chân vào thành bàn, nơi mấy chai bia đang để phía trên, chiếc bàn bị dịch đi một đoạn, mấy cái chai để gần mép rơi xuống đất, vỡ tan tành…
Mấy tên du côn thấy vậy giật mình quay lại, nhưng không thấy gì thì lại quay đi, tiếp tục hút thuốc và canh chừng phía bên ngoài.
Một mảnh thủy tinh dày bay tới chỗ Phong, nó dịch dịch người với lấy mảnh sành và bắt đầu cưa…

Phong Hàn chạy xe chậm lại khi đi qua mấy kho hàng ngoài thành phố Star War, hắn nghĩ bọn côn đồ đó không phải người của thành phố này, bởi gần như tất cả đều nằm trong tay EL, không co lí gì chúng dám xâm nhập kho hàng EL cả.

Hàn dừng hẳn xe lại, không gian xung quanh hắn bây giờ im bặt, hắn đang cố gắng lắng nghe những âm thanh nhỏ nhất đang phát ra xung quanh mình.

Cái chạc bục nhẹ…Nhược Phong vừa cưa vừa cố gắng để ý lũ côn đồ, chúng đi ra đi vào, chỗ nào cũng có vài tên đứng canh chừng.
Tất cả đều tối om, duy chỉ có một cái bóng nhỏ bật ở giữa phòng, trong khi đó…công tắc ở ngay gần nó…
Từng sợi chạc nhỏ bị mảnh chai cưa đứt, lạ thay nút chói của Nhược Phong rẩ lỏng, chỉ có một lần buộc. Phong cố gắng tút tay ra khỏi nút buộc…”Phựt” chạc đứt, tay nó được tự do…
Cùng lúc đó Hell tỉnh lại sau khi bị tiềm liều thuốc mê loại nặng, mắt ả mờ mờ, cho tới khi nhìn rõ mọi thứ trước mặt mình, ả nhìn thấy Nhược Phong, cô ta đang chẩn bị tẩu thoát…
– Cô ta chốn rồi!
Hell thét lên thật to trước khi Nhược Phong tắt bỏ bóng đèn, bọn du côn ngơ ngác quay lại nhìn Hell.
– Đứng lại!
Bane tức giận rút súng, hắn chĩa nó lên trần nhà, bóp cò rồi nổ súng…

Phong Hàn đang định nổ máy chạy xe thì…hắn nghe thấy tiếng súng ở đâu đó vang lên…Hàn hướng mắt về phía khu vực quân sự bị bỏ hoang cách đó 500m…” tôi sẽ tìm thấy cô”…

Evil định vị lại vị chí của chiếc congteno, mỗi chiếc xe ra vào kho hàng đều bị gắn một con chip định vị, và điều này thì chỉ có người trong biệt thự mới biết.Hắn mới gửi biển số xe congteno đi, hệ thống nhận dạng đó là dòng xe của tổ chức BIS, hắn bật hệ thống dò tìm, tín hiệu từ con chip phát ra từ phía tây của tòa biệt thự. Evil nhìn kĩ trên lược đồ, một chấm xanh nhỏ khác cũng đang tiến về phía con chip.
Tên quản lí trở về biệt thự, thấy cảnh tan hoang, lão ta lo lắng hỏi:
– Có chuyện gì xảy ra thế!?
– Có người chộm hết kho hàng rồi. -K nhìn tên quản lí đáp
Di Ngân và Nga theo phía sau, bọn chúng tỏ ra mệt mỏi vì cả một ngày phải tập luyện. K nhìn chúng rồi thắc mắc
– Còn cô bé kia đâu rồi?
– Nó ở đây từ sáng mà.
– Vậy thì…
K trong mắt, anh nhìn Evil đang ngồi ngay gần đó, ánh nhìn đầy lo lắng.
Evil vòng tay ra sau gáy, tựa lưng xuống thành ghế, nhắm mắt và cố gắng trấn tĩnh lại.
***

Phong Hàn dừng xe tại 1 lùm cỏ cao, hắn mới thấy mấy tên du côn đi lại trước cửa, Hàn rút thanh tuyp dưới cốp xe, hắn nghĩ mình phải cứu nó.
Hàn men theo bờ tường, tiến về phía sau khu nhà để tránh tầm nhìn của bọn chúng.Hắn bật qua tường, tiếp đất một cách vô cùng nhẹ nhàng. Cùng lúc có hai tên đang lần về phía sau để hút thuôc, Hàn đứng dẹp vào một dệ tường, chờ lúc chúng đi qua đó, không để ý, vung thanh tuyp ngang gáy lũ côn đồ, hai thằng nhãi ngãi xõng xoài xuống đất.
Hàn mới nghĩ ra một cách hiệu quả hơn là việc phải đánh nhau với lũ đó.

Nhược Phong bị cột chặt vào cái cột sắt ở phòng trong, Bane tuy cáu nhưng không hề có hành động đánh đập nó. Bane ra khỏi phòng, trước khi ra khỏi phòng anh có dặn lũ đàn em coi chừng nó.
Một thằng nhóc chạy từ ngoài cửa vào, cái mũ lưỡi chai đội sụp xuống mặt, trên tay là điếu thuốc lào mới hút, thằng nhóc lững thững đi về phía mấy tên bảo vệ của EL đứng săm soi, cậu ta nhìn quoanh phòng, nhưng có vẻ như cậu ta chưa tìm thấy thứ mà cậu đang cần tìm…
Thằng nhóc tiếp lại gàn phía con nhỏ dị dạng, cô ta đang méo mó mặt mày vì nút buộc quá chặt. Chờ lúc không ai để ý, cậu cố tình làm rơi điếu thuốc xuống sàn, cúi xuống nhặt, đồng thời kéo mũ cao lên…

Hell bất ngờ trước thằng nhóc trước mặt, ả há miệng ngạc nhiên. Phong Hàn?
Hàn giơ tay ra hiệu im lặng, Hell nhìn quanh, rồi nhìn Hàn lo lắng
– Tôi sẽ cứu mọi người. – hàn nói nhỏ: – Con nhỏ tóc đỏ có ở đây không?
Hell hơi ngơ ngác một lúc, nhưng rồi ả hiểu được mục địch của Hàn vì sao lại đến đây. Hell cười trong lòng.
– Không
Phong Hàn bắt đầu lo lắng ra mặt, nhìn Hell gắp rút hỏi lại:
– Vậy cô ta ở đâu?
– Tôi không biết.
– Tụi mày chông nom chúng nó cẩn thận, lơ là là chúng nó chạy mất đấy.
Một tên lên tiếng, Hàn đứng bật dậy, vậy thì nó ở đâu!?
Hàn định ra khỏi khu nhà, đến cửa thì nghe mấy thằng rì rầm với nhau
– Bane vẫn trong đó với em ấy à mày?
– Mới ra rồi, Xinh thế mà không được dùng…tiếc tiếc…
– Mà con này cũng siêu, thằng Bane có làm gì nó cũng không phản ứng. Mặt nó lạnh như xác chết!
Phong Hàn dừng lại, Nhược Phong!?


Bane chạy xe ra ngoài để đón xe đại ca. Thấy bane đã đi, một thằng nhóc lon ton chạy về phía căn phòng nhỏ đem theo một cốc nước lọc, chưa kịp mở cửa thì bị gọi lại.
– Mày vào đó làm gì?
– Đại ca bảo mang nước vào cho con nhỏ.
Hắn vào phòng, định chốt cửa lại nhưng cái khóa đã bị hỏng. Hàn hất mũ cao lên, hắn thấy Nhược Phong. Con nhỏ vẫn vậy, hắn không thấy ở nó sự sợ hãi, lo lắng hay bất cứ thứ gì khác.
Hàn tiến lại và cố gắng gỡ sợi chạc ra, hắn đã không đem theo bất cứ thứ gì có thể cắt. Hàn tự thấy mình quá bất cẩn. Hắn cố gắng tháo nút thắt, một hồi lâu sau đó vẫn chưa có chút tiến triển nào. Nhược Phong nhìn Hàn, nó thì thào nói khẽ:
– Đi đi
Hàn không mảy may đến lời nói của nó, hắn nhìn quanh phòng, khóe miệng khẽ nhếch lên…
Phong hàn đập chiếc cốc thủy tinh đựng nước xuống sàn, cố gắng để nó không gây ra âm thanh, hắn nhặt mảnh dày nhất lên và bắt đầu đưa đi đưa lại trên sợi dây
***
Bầu trời đã tối đen, gió lùa vào nhà kho lạnh ngắt, mấy tên côn đồ ngồi chơi bài với nhau la hét inh om, mấy gã ngồi cửa hút thuốc, cười khả ố.
Phong Hàn ra khỏi phòng, hắn nhìn về phía Hell, một cái công tắc bóng đèn, nhìn ra cửa, chỉ lác đắc 2, 3 tên đứng đó. Khoảng cách từ chỗ hắn đứng tới cửa cũng không xa lắm. Hàn sụp mũ, cố gắng không để ai thấy mặt mình. Lại gần phía Hell, hắn dặn dò
– Tôi sẽ quay lại cứu mọi người
Hell không hiểu hắn định làm gì nhưng cũng gật đầu đồng ý. Àn thừa lúc không ai chú ý, liền tắt ngay công tắc bóng đèn, vậy là chiếc bóng đèn duy nhất đã đen thui. Căn phòng bỗng chốc chìm nghỉm trong bóng tối, mấy tên du côn hơi láo loạn, húng gào thét xem có chuyện gì thế thì Phong Hàn nhanh chân chạy về phía cửa chính, Nhược Phong cũng chỉ chờ bóng đèn tắt là lao ra khỏi phòng.
Vừa lúc một chiếc xe ngoặt từ đường cao tốc vào, Bane đã đưa xe đai ca về đến nơi để nhận hàng, vừa lúc thấy Nhược Phong lao ra ngoài, anh ta như muốn điên lên vì lũ bất tài vô dụng kia, nếu như anh không về kịp thì có khi nó đã chốn thoát rồi.
Bane giận dữ bước xuống xe, anh chĩa khẩu sũng đã nạp đầy đạn trước đó về phía Nhược Phong và Phong Hàn…
Bane dùng thanh tuyp dài đập lia lịa vào người Hàn, thật nực cười khi mà hắn phải đứng chịu đòn chứ không được phép phản kháng, hàn ngã xuống sàn, hắn vẫn hiên ngang ẩn sàn đứng dậy, máu chảy nhiều tiều chán khiến mắt hắn mờ đỏ đi. Nét mặt lạnh băng nhìn Bane, đâu đó là sự khinh miệt.
Bane bật bật cái máy lửa, bật lên rồi lại tắt đi, như một sự chêu đùa.
– Em cũng giỏi đấy chứ. Nhỉ? Khiến một thằng con trai lao vào miệng cọp để cứu mình thf không vừa đâu.
Hàn nhìn nó, hắn ta nhìn nó với ánh mắt vô cảm, không một chút đau đớn, và nhất định không chống cự. Bane nhìn Phong Hàn, nhìn nét mặt của hắn mà Bane muốn đâm nát ra…
– Phong độ thế này…thêm vài nhát dao vào xem còn đẹp trai nữa không nhé?
Bane cười lớn, hắn tút con sao tỉa trong túi quần tiến về phía Phong Hàn, hai thằng đàn em chạy lại khóa chặt tay Hàn tránh việc hắn phản kháng lại.
Nhược Phong lặng im, người hắn ta bê bết máu, phía lưng đẫ ướt máu là máu…hắn làm nó nhớ tới Hạ Phi…hắn ta và nó cũng chẳng là gì của nhau, vậy nên Hàn không phải chịu đựng như vậy.
Bane đã nâng mặt Hàn lên, anh mài mài con dao lên mặt hắn,
– Nhìn đi em yêu, nó sắp thành dị nhân vì em đây này.
– Đi đi!
Nhược Phong lên tiếng, Bane quay lại nhìn nó
– Tôi sẽ theo anh. Để anh ta đi đi.

Hàn nhìn nó, hắn tím mặt nhìn đăm đăm, trong mắt hắn bừng bừng lửa giận
Bane cười lớn, hắn ra lệnh ấy tên đàn em thả Phong Hàn ra, anh tiến lại gần Nhược Phong
– Như vậy có phải ngoan không. – Bane thả cái máy lửa vào trong túi: – Xém chút nữa thì chỗ cồn này đã cháy rồi.
Bane cho người cời bỏ vòng dây chứa cồn khỏi người Nhược Phong. Anh hất cằm về phía hai thằng đứng gần đó:
– Đưa ra xe đi.
Nhược Phong bị đưa đi, Bane sẽ đưa nó chạy chốn sau khi giao xong xe hàng.
Phong Hàn thấy lòng hắn thắt lại, nó mới ở ngay trước mặt hắn…nhưng sao giờ hắn thấy xa vời quá…
***
Evil nhìn vào màn hình máy tính, một tin mới từ ID quen thuộc: “Kích nổ đi, không để chúng có được số hàng đó”
Evil tắt bỏ màn hình thông báo…kích nổ ư? Vậy còn…
Hắn mới phát hiện ra một tín hiệu máy tính ờ gần con chip, loại sóng máy tính đó là của quản lí BIS, bởi nó có tường bảo mật. Evil gửi cho K đường dẫn tới cổng khóa của tên quản lí BIS. Tụi hắn sẽ bẻ khóa tường bảo mật của chúng.

– Chúng mày nhanh tay lên, EL đang cho lục xoát đấy! Khẩn trương lên
Bane hô hào mấy tên lính vác hàng lên chiếc congteno. Chúng nào biết rằng, một vật nhỏ màu xanh lắp ngay bên mép xe đang nhấp nháy liên tục, và cũng không thể tưởng tượng được sức công phá của thứ nhỏ bé đó.
Phía trên đó một đoạn, bên trong một chiếc oto đen tuyền, ai đó đang thực hiện chuyển tiền, gã ta chuyển một phần nhỏ khoản lời cho Bane số còn lại được sung vào quỹ riêng của gã, gã cười nhẹ, một cú lời lớn!
“Tin tin”
Một dòng tin nhắn từ phía góc màn hình hiện lên
“Chào BIS, chúc mừng vì mày sắp được chết trong đống tiền chưa kịp đếm”
Gã hơi tái mặt, máy tính của gã đã bị hack, trong khi tường bảo mật của gã đã được chuyên gia thiết lập.
“Đừng mong dọa tao, chúng mày thấy sao khi bị chơi một vố đau như thế?”
“Tụi mày sẽ chết đau đớn hơn thế nhiều”
“Ý mày là gì?”
“Cái xe tiền mà tụi mày mới cướp sắp được kich nổ rồi đấy”
Lão ra khỏi xe, tiến về phía chiếc congteno đang đỗ, gã ra lệnh cho tất cả im lặng, tiếng gió thổi nhẹ qua, lạnh lùng mang theo âm thanh nhỏ nhỏ “tit tit tit”. BIS vòng qua phía thành xe, gã thấy con chip nhỏ đang nhấp nháy được mắc vào mép thành. Gã dùng hết sức nén nó đi thật xa, rồi cười vẻ đắc thắng, trở lại xe, gã gửi cho tên hack 1 lời chúc may mắn
“ Sức công phá: 2km đó mày, chạy không kịp đâu”
“ vậy mày muốn gì?”
“ Tao sẽ ày mang chỗ hàng đó đi với 1 điều kiện…”