Đối phương chẳng biết từ lúc nào đã lên bên trên bờ, cũng chẳng nói chẳng rằng cho hạ thân chưa kịp xìu xuống của hắn vào miệng nhỏ.Khuôn mặt của Tiêu Mộ Đình chỉ nhắm nghiền, môi nhỏ hút chặt lấy vật bên dưới chăm chú, dường như cũng không có ý định trả lời.Hắn vừa mới phóng xuất, hạ thân có chút nhạy cảm.
Cơ thể khẽ run rẩy theo từng nhịp của nàng ta, thở nặng nề liên hồi.Thật ra việc này với Lý Quý cũng là thường tình, chỉ là hắn thật sự bất ngờ về cách hành xử phóng khoáng của nữ tử này mà thôi.
Hai mắt nhíu lại có chút mê man.“Ta… dường như từ trước đến giờ có chút đề cao nữ tử dục tu rồi a, ngay cả một nữ tu sĩ bình thường….khi thiếu thốn….
cũng mãnh liệt như thế này…”Hiển nhiên Lý Quý cũng chẳng hề biết nữ tử đang chăm chú bên dưới tiểu đệ mình….
cũng là nữ tử dục tu.Thậm chí nàng cũng chẳng phải nữ đệ tử dục tu bình thường… mà còn là trưởng lão của cả đám nữ tử dục tu Hợp Hoan Tông nữa, chẳng kém cạnh Liễu Thanh là bao.Thấy nàng ta không trả lời, hắn cũng chẳng nhiều lời.
Chỉ thấy Lý Quý thở dốc mấy cái, nằm ngả ra nhìn lên trời tận hưởng có chút mê man.Qua chừng mấy chục hô hấp sau, chợt cảm giác khoan khoái dưới hạ thân đình chỉ, mới nghe giọng nói êm ái bên dưới cất lên.- Dường như A Lý….
cũng rất có lịch lãm trong chuyện này nhỉ ?Hắn nghe vậy ngửa cổ lên liếc xuống.
Tay thon của nàng ta vẫn cầm lấy mao côn bên dưới đùa nghịch, nhưng ánh mắt lại nhìn lên, cười như không cười.
Lý Quý lắc đầu mấy cái, có chút tiếu ý đáp.- Ta sẽ xem như… đây là lời khen của tỷ vậy.Tiêu Mộ Đình liền bật cười khúc khích, đang định mở miệng thì đã nghe.- Thật ra câu đó, phải là ta nói với tỷ tỷ mới đúng a !Nhìn Lý Quý nhướng mày trêu ghẹo, nàng ta ánh mắt vẫn còn tiếu ý, ngón tay thon dài tiến lên nhẹ nhàng vân vê đầu mao côn.
Ánh mắt như câu dẫn.- Ngươi… rất thú vị đấy !Thấy hắn nhướng vai cũng không trả lời, Tiêu Mộ Đình nói tiếp.- Ta dù sao cũng đã từng kết đạo lữ, nếu nói không có kinh nghiệm…….thì quả thật là kì lạ a !Lý Quý chẳng biết nghĩ gì, nhẹ nhàng vươn người dậy, chống hai tay ra sau đảo mắt mấy vòng gật gù như đồng ý.
Nhưng ánh mắt lại không nhìn xuống khuôn mặt kiều mị dưới hạ thân mình, mà lại liếc xuống bên dưới cơ thể vưu vật trước mắt.Ngay cả hắn cũng phải nhận định nữ tử trước mắt có cơ thể thật sự cân đối, eo thon, bờ mông cong đẫy đà.Trong đêm, với ánh lửa từ thạch đăng phản chiếu, làn da trắng ngần cùng với tư thế nâng cao kiều đồn vô cùng khiêu khích.Thấy vật trong tay mình chợt động, đang cứng dần.
Tiêu Mộ Đình có chút tiếu ý liếc lên trên, chỉ thấy hắn đang thất thần, nhìn chằm chằm vào hạ thân mình thì khuôn mặt đắc ý trêu chọc.- Quả là tiểu sắc lang a !Lý Quý như không nghe thấy, chỉ ngắm nhìn tràng cảnh xuân sắc trước mắt.- Tỷ tỷ lúc này, khắc hẳn với vị tỷ tỷ ở tửu lâu lúc trước a.Tiêu Mộ Đình bật cười khúc khích.- A Lý đệ à, nữ tử nào cũng vậy.
Lúc mang y phục….…hiển nhiên cư xử khác hẳn với lúc không mang a !Vừa dứt lời, cũng không chờ hắn đáp lời, Tiêu Mộ Đình đã cho mao côn dựng đứng bên dưới cho vào miệng nhỏ.
Miệng lưỡi vô cùng điêu luyện đảo quanh bên dưới.
Khiến Lý Quý đang miên man cũng phải giật thót cả người.Chừng mấy cái hô hấp sau, hắn hít sâu mấy cái mới có thể định thần.Chỉ thấy Lý Quý mỉm cười nhìn khuôn mặt nữ tử đang cúi gằm, tóc mây bồng bềnh trước mắt đang nhấp nhô, cũng không nói gì nữa mà tận hưởng khoái hoạt nhân sinh.Dù không dùng bất cứ pháp môn gì nhưng kỹ năng của Tiêu Mộ Đình vô cùng điêu luyện, bờ môi nhỏ lúc mạnh lúc nhẹ, lút thì hút chặt, lúc thì buông lỏng.Đầu lưỡi bên trong vuốt ve đầu mao côn lúc nhanh không thể tả, lúc thì chậm vô cùng, khiến dục tu như Lý Quý sắc mặt thay đổi liên hồi, thậm chí thỉnh thoảng còn phải run rẩy mấy tràng…Chẳng biết qua bao lâu.Lý Quý chẳng biết từ lúc nào một bàn tay đã luồn vào làn tóc mềm mại của đối phương, vô thức nắm chặt lấy.
Nàng ta thấy bàn tay hắn có chút thô bạo nhấn xuống, nhưng vẫn nhắm nghiền mắt như không để ý đến, động tác phối hợp càng lúc càng nhanh hơn.“Ưm….”Tiêu Mộ Đình đang chăm chú bất ngờ cảm thấy hắn cơ thể co giật mấy cái, một dòng khí nóng đặc quánh ồ ạt phóng xuất vào bên trong miệng mình.
Bất giác liếc lên, thấy hắn đang ngửa cổ đê mê thì thoáng qua ý cười, cũng không đình chỉ mà động tác dần nhẹ nhàng hơn.Đến khi cảm thấy đôi tay bên trên nắm chặt tóc mình như ghìm lại thì nàng ta lúc này mới đình chỉ.
Đầu lưỡi nhỏ bên trong đảo quanh mấy vòng như muốn vét sạch dòng khí còn vương lại bên trên mao côn.Sau đó mới từ từ rút miệng ra, Tiêu Mộ Đình dù bên trong nhầy nhụa tinh khí nam nhân, khứu lực cảm thấy rõ ràng một cỗ mùi kì quái.
Nhưng khuôn mặt vô cùng bình thản, nửa bò nửa quỳ tiến lên trên cơ thể hắn.Lý Quý đầu óc trống rỗng, đang mê man mở mắt ra, đã thấy khuôn mặt ửng hồng của đối phương, đang chăm chú nhìn mình chỉ cách hơn một tấc.Hắn thậm chí còn cảm nhận được hơi thở đều đặn của Tiêu Mộ Đình, cùng mùi tinh khí thoang thoảng trong không khí.“Ừng Ực…”Nghe tiếng nuốt phát ra phía trước, ánh mắt hắn thoáng qua ngạc nhiên, sau đó thì mí mắt nặng nề có chút tiếu ý bật cười.
Cũng chẳng nói gì.- Đệ có thích không ?Bàn tay hắn chợt vươn đến vuốt qua mấy lọn tóc rối vương trên mặt đối phương, sau đó vuốt ve khuôn mặt của Tiêu Mộ Đình có chút phức tạp, chẳng biết nghĩ gì.Qua mấy cái nháy mắt mới thấy hắn gật đầu mấy cái.Tiêu Mộ Đình mỉm cười khẽ nghiêng đầu, hôn lên bàn tay thô ráp kia mấy cái.
Bất giác đã thấy hắn rút tay lại nằm ngửa ra nhìn lên trời.
Không chút báo trước động tay, một bầu rượu nhỏ từ trong trữ giới chỉ xuất hiện.
Nâng lên uống mấy hớp, lau vết rượu trên miệng, khuôn mặt chợt giãn ra liếc xuống.- Tỷ có thích không ?Bấy giờ chỉ thấy nàng ta bò đến, Lý Quý đang nhìn lên bầu trời đêm bên trên, thì bất giác bị che khuất bởi khuôn mặt ửng hồng của Tiêu Mộ Đình đang nhìn xuống.Bản thân Lý Quý thật sự không thể phủ nhận, đối phương dù nhìn ở góc độ nào cũng đều xinh đẹp sắc sảo.Lúc này chỉ thấy nàng ta gật đầu mấy cái như trả lời.
Bàn tay đưa đến vuốt qua khuôn mặt của hắn, bất giác khiến Lý Quý có cảm giác vô cùng kì lạ.Hắn đang mang mặt nạ da người, nhưng cảm giác bàn tay mịn màng của đối phương vô cùng rõ ràng, nhưng cảm giác quỷ dị chính là….
nói gì đi nữa, khuôn mặt này thật sự….
cũng không phải là của hắn.Đây là một khuôn mặt ngăm đen, thoáng nhìn có chút hiền lành chân chất, hắn là chọn bừa khuôn mặt này lúc trên đường từ Mễ Hê Thành đến Triệu Hạ Thành.Lý Quý thậm chí còn thoáng qua suy nghĩ, nếu đối phương thấy khuôn mặt thật của mình, cũng chẳng biết biểu hiện sẽ như thế nào.
Hắn cũng tự nhận mình tuy không mị lực hút hồn nữ tử như Tống Thanh Thư.Nhưng khách quan có thể nói khuôn mặt tuấn tú, ngoại hình cũng không tệ chút nào.
Mấy chục năm qua cũng đã biết bao nhiêu nữ tử phát sinh tình cảm ngã vào lòng, thậm chí cả bào tỷ Lý Xuân Hồng cũng không tránh khỏi xiềng xích luân lý mà nảy sinh tình cảm.Nhưng đáng thương cho Lý Quý, thật sự ngoại hình chỉ là một phần, nguyên nhân chân chính lại đến từ mị lực của Hợp Hoan Đại Pháp.
Cũng chẳng biết nếu sau này phát hiện ra sự thật, hắn sẽ có biểu hiện như thế nào.Đang miên man suy nghĩ thì bất ngờ Tiêu Mộ Đình đã giật lấy bầu rượu trên tay hắn uống ừng ực mấy hớp dài.Lý Quý bật cười ngắm nhìn tràng cảnh mỹ nữ ẩm tửu hiếm thấy trước mắt.
(*Mỹ nữ ẩm tửu: Người đẹp uống rượu )Hắn còn có chút nghịch ngợm, miệng đưa đến hứng dòng rượu chảy ra từ bờ môi nhỏ nhắn của nàng xuống dưới.Chừng mấy cái hô hấp mới thấy Tiêu Mộ Đình vuốt miệng, không chút báo trước kề đến hôn chặt lấy hắn.Đầu lưỡi của nàng ta không chút cố kị quấy phá bên trong khiến hắn trố mắt.
Không lâu sau khuôn mặt chợt động, mới nhận ra đối phương….
vô cùng ý tứ.Nàng ta dường như sợ sệt hắn sẽ ngại mùi vị tinh khí bên trong miệng mình mà không dám hôn, nên mới dùng rượu uống xuống để tẩy rửa….==========================.
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License