Chương 75: Tạm biệt Athanor
Tôi nhào lên, chém mấy phát vào hắn làm hắn bật đi một đoạn. Zuka nhào tới, dùng gậy đập tới tấp. Còn Slimz và Tel”Annas đứng ngoài xả đạn.
Nhưng không ngờ, tên Tử thần lại trâu đến như vậy. Mặc dù đã đánh hết sức có thể, nhưng dường như hắn vẫn không xi nhê. Tử thần cười nham hiểm:
– Ha ha! Các ngươi nghĩ ta giống như những tên Zombie bình thường kia à? Các ngươi đã lầm to rồi!
Hắn ta tung mấy phát tên độc. Cũng may là không có ai trúng. Tôi bèn lấy thanh kiếm và lao lên chém điên cuồng.
“Keng keng”. Từng tiếng kiếm va với móng vuốt của hắn vang vọng. Tôi chỉ chém nhẹ mà lực đỡ của hắn đủ hất bay tôi. Hắn hất tôi qua một bên, hét lớn:
– Ngươi yếu thế à! Trình độ của nhà ngươi không bao giờ đủ để đánh bại ta đâu!
Tôi không quan tâm hắn nói gì, vẫn lao vào như một thằng điên. Lần này, chưa kịp đánh đòn nào, hắn đã đá văng tôi bay đi một đoạn dài. Zuka hét lớn:
– Nhóc!
– AAA!!! – Tôi bay như thần bay. Đụng phải một cái cây, tôi thở phào nhẹ nhõm. Chợt tôi nghe tiếng rên “hừ hừ”. Tôi sợ chết khiếp và chạy:
– Bớ người ta có ma! Có ma!
Vô tình tôi chạy lại chỗ của tên tử thần. Zuka hỏi tôi:
– Nhóc không sao chứ?
– Không sao … nhưng cháu mới nghe tiếng gì lạ lắm. Đó là tiếng rên. Mà quanh đây chúng ta đâu còn ai nữa đâu.
Tel”Annas ngẩm nghĩ: “Trong khu rừng Chạng Vạng còn ai nữa không ta?”.
Tên tử thần lao ngay đến chỗ Tel”Annas. Hắn giở móng vuốt, lao đến cào cấu cô, buộc Zuka phải ôm Tel”Annas mà chạy. Tên tử thần đuổi theo. Tôi và Slimz hoảng quá, vội chạy theo.
Hắn rút tên độc dược, bắn hai phát. Một phát trúng Zuka. Tel”Annas giật mình:
– Này Zuka! Cậu không sao chứ?
– Hừ hừ … Grào!
Zuka điên đầu lao tới chỗ Tel”Annas. Cô hét to:
– Này Zuka! Đừng có lây nhiễm tôi! Đừng có lại gần đây!
– Cô đừng lo. Tôi không làm gì đâu. Chỉ là, tôi bị hắn đánh trúng nên bị loại khỏi trò chơi này. Nhưng mà … trước khi ra khỏi đây, hãy để tôi đánh hắn. Hãy tận dụng cơ hội này!
Nói xong, Zuka lao tới tấn công tên Tử thần. Hắn nói:
– Sắp chết tới nơi còn liều được sao! Ta gϊếŧ ngươi luôn!
– Ngươi phải chết! Ya! – Zuka lấy gậy đánh liên tiếp. Mặc cho tên tử thần cào xé, Zuka vẫn anh dũng bám trên người hắn, để cho Tel”Annas bắn vào Tử thần.
Tên tử thần vứt Zuka bay đi. Tel”Annas đành rút chạy. Tôi và Slimz gặp Tel”Annas. Slimz liền hỏi:
– Zuka đâu?
– Cậu ta … bị loại rồi.
– Hả!
– Nhưng mà tôi đã làm hắn tổn hao một phần máu. Yên tâm đi.
Tôi liền đấm vào cây:
– Tập trung đi! Hãy nhanh chóng đánh bại hắn, và chấm dứt trò chơi này đi!
– Nhóc nói phải. Nhưng mà chúng ta không thể nào đánh bại hắn nổi. Làm sao hả?
Tôi bảo:
– Chỉ có thể sốc sát thương vào người hắn. Hắn sẽ không chịu đựng nổi đâu.
– Hay đấy! Để ta sửa lại trang bị. – Tel”Annas nói.
Thế là cô ấy bán hết trang bị và lên sáu cái Nanh Fenrir. Tôi hơi ngạc nhiên:
– Sao lên đồ kiểu đó?
– Giờ đâu còn cách nào đâu nhóc. Bắn đại đi.
– Nhưng như thế tốn tiền tui quá. – Slimz trả lời. Lúc nãy, do không đủ tiền, Tel”Annas phải mượn tiền.
Đột nhiên tên Tử thần xuất hiện. Tel”Annas hét to:
– Ngươi xuất hiện rồi à! Lần này ta bắn cho ngươi tan xác luôn!
Tel”Annas bắn mấy phát. Nhưng bất ngờ, hắn không bị gì cả. Tôi ngạc nhiên:
– Sao kì vậy? Sao hắn không bị sao hết?
– Không bị sao là phải thôi! Vì ta đây từng làm người đỡ đòn mà!
– Đỡ đòn?
– Đúng vậy! Cách đây hơn 25 năm …
(25 năm trước)
Tử thần trước đây là người đỡ đòn trong các cuộc chiến, là người mở đường máu cho đồng đội xông lên tấn công. Công việc của hắn ta khá suôn sẻ, vì đồng đội luôn luôn hiểu ý và làm đúng như yêu cầu của hắn. Nhưng rồi vào cái ngày định mệnh, vào cuộc chiến quan trọng.
Tử thần hét to:
– Mọi người! Xông lên nào!
Đồng đội xông lên tấn công. Nhưng mà … hắn ta luôn bị mọi người đẩy lên trước. Trong trận chiến ấy, Tử thần đã bị trúng rất nhiều đòn, dẫn đến bị thương nặng. Vì đó, trận đánh ấy không giành được chiến thắng.
Tên chỉ huy đã chỉ trích thậm tệ hắn, và đuổi hắn đi. Sau đó, hắn ta đi lang thang khắp nơi. Dần dần, những trận mưa, nắng, bão tố đã hóa hắn trở thành một con người rắn chắc, không gì có thể làm hắn cảm thấy đau. Nhưng đáng tiếc thay, hắn đã bị tha hóa và trở thành một con Zombie. Và hắn vô tình tìm được con đường kết nối với cái thế giới Liên quân Mobile. Hắn quyết định lây nhiễm tất cả mọi người và độc chiếm thế giới này.
(Quay lại)
Tôi liền nói:
– Thì ra là như vậy.
– Ta đã phạm một sai lầm rất lớn. Cũng phải thôi, người đó sắp đến rồi.
– Người đó là ai?
Đột nhiên một luồng ánh sáng kì lạ xuất hiện. Nhưng tôi cảm thấy luồng ánh sáng này quen lắm. Sau khi luồng ánh sáng đã dịu bớt đi, tôi chợt nhận ra đó là Meniel. Tôi ấp úng:
– Chuyện … chuyện này … chẳng phải cô ta đã chết rồi sao?
– Lúc đó ta xỉu, chưa chết. Hiểu chưa?
Ngưng một lúc, Meniel nói tiếp:
– Tử thần! Ngươi đã phạm tội rất lớn. Theo như tòa án, ta xử ngươi : cấm không được đến thế giới này rõ chưa!
– Vâng.
– Còn nhóc. Ta cũng xử nhóc: nhóc phải rời khỏi thế giới này ngay!
– Sao chứ?
Meniel liền bảo:
– Nhóc, Hiếu, Hải phải rời khỏi đây. Còn Flyrad, cậu ta sẽ tan biến, và không còn ai nhớ đến cậu ta nữa. Ta cho bốn người các cậu một ngày.
Nói xong, Meniel biến mất. Trò chơi sinh tồn PG cũng đã biến đi.
*
Tử thần xách va li về nước. Ngày hôm ấy, ngày chiến thắng ấy được xem như là chiến thắng lịch sử của Athanor. Ai cũng vui, trừ bốn người bị đuổi khỏi Athanor. Cũng phải thôi, cái thế giới này đã gắn với những quãng thời gian, những quãng thời gian khó phai mờ.
Nhưng Flyrad là người đau khổ nhất. Cũng phải, vì cậu ta là người gắn với kí ức sâu đậm nhất. Hơn nữa, nếu Flyrad biến mất, Murad và Butterfly cũng phải chịu đau. Tôi đành dẫn cậu ta về nhà, bỏ mặc lời phán xét của Meniel.
Cuộc hành trình kết thúc tại đây …
________________________
Fan: Ơ thế truyện kết thúc rồi à?
Ad: …
Fan: Ư ư em không chịu đâu!
Ad: Ai nói kết thúc hồi nào hả! Truyện vẫn còn tiếp tục mà! Phần HAI: truyện Phần HAI rõ chưa?
Fan: …
P/S: Ko biết các bạn có nóng lòng đón xem phần hai ko nhỉ?
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License